Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi nguyễn thanh hiện (quinhon) vào 27/10/2016 11:12, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 10/05/2018 10:36

có phải là khải thị của đêm
ta đọc thấy sự chần chừ của những giọt sương trên cỏ
như những giọt nước mắt của đêm không muốn lau khô
này bạn có định đi về phía mặt trời đang lên
ta nghe con đường cỏ còn long lanh những giọt sương hỏi người khách đi đường
dường cả ông khách lẫn con đường đều đang mang trong mình thứ tâm trạng đặc biệt nào đó nếu không nói là hơi bí ẩn
ta thấy ông khách đưa tay che ánh mặt trời nhìn con đường cỏ dưới chân ngẫm nghĩ rồi lặng lẽ đi về phía mặt trời lặn
những giọt sương trên cỏ cũng lặng lẽ tan

*

có lẽ nào lại là niềm cô độc
ẩn dấu trong các vật thể

*

có phải là khải thị của đêm
ta nhìn thấy trên bầu trời buổi sớm tinh sương những ngôi sao cứ mở to mắt về phía nhân gian
như thể chúng chẳng muốn để cho đêm qua đi
này các bạn có hiểu thế có nghĩa là thế nào không
ta hỏi thử những người khách đi đường qua đêm ở làng ta đang từ giã mọi người ra đi
bọn họ nói không lẽ niềm cô độc lại ẩn dấu nơi các vì sao