Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 26/11/2016 11:50

Hai ba tháng chạp khói nhang thay khói bếp
chim sẻ sà xuống bên chuồng gà nhặt thóc
lũ chim nói tiếng người rất thạo
đóiđóiđóiđóiđóiđóiđó đóiđóióióióióióóóiiiiiiiiii
trong mùi khói nhang manh nha chuyển động hài cốt
ông táo về trời bỏ lại cục đất nung
tôi xức thuốc vào nỗi buồn
vết sẹo loang mủ
nước mắt bốc hơi trên mái tôn hạt mè phủ bồ hóng
chùm củ tỏi củ hành đung đưa giàn bếp
bó giang khô chờ vài hôm nữa chẻ lạt gói bánh [tét +chưng +rò +ú...]
những que củi gầy rạc như nông dân xám xịt chờ ngày hoá lửa
nồi niêu méo xệch phơi đít đen thui đen thủi
chum vại lăng quăng diễn xiếc
chúng không biết tiếng thở dài của loài người
nên chúng uốn mình nhảy múa
tôi xức thuốc vào nỗi buồn nỗi buồn bảo tôi đừng nghe loài người nói nữa
đừng nhớ tên loài người nữa
bởi lời nói rất mơ hồ không rõ là của kẻ nào
như tiếng nước reo trong ấm nước
hay bước nhảy của những con lăng quăng xấu số trong ấm nước sôi
cục than hồng muốn nói về một ngày mai rất sáng
nhưng tiếng nói vừa dứt nó đã thành tro
khói bếp chảy xuyên qua tôi
những vết sẹo của nỗi buồn khô dần thành bồ hóng.