Băng đông cứng đàn Hồ gẫy phách
Khúc Tương Linh đứt tách trúc vằn
Bác nghe âm Thục cung đàn
Đàn rung từng tiếng vọng lên tận trời
Năm nghìn dặm chu vi đất Thục
Vút Nga Mi Luỹ Ngọc liền nhau
Đại Giang Mân Bá chảy vào
Đất dừng trời nổi địa đầu phía nam
Sáng thảnh thơi làm năm mầu ráng
Tiếng hổ gầm buồn vẳng ngày mưa
Hợp làm chướng chắn mưa qua
Giận ngoài trăm dặm nổi xa lôi đình
Tuyết Bạch Diêm tan dềnh nước ấm
Chim núi kêu thành Gấm nóng ra
Gái Ba hát gái Thục hoà
Bên cầu dương liễu nở hoa trĩu cành
Núi Đồng Lương Thanh Linh khí toả
Gà biếc kêu rụng cả sao trời
Khỉ gào, gió khóc đơn côi
Cuốc kêu khắc khoải vọng lời tiếc than
Nghe chưa dứt thương buồn vũ giận
Vu Hiệp hừng ba bận vượn kêu
Cù Đường phun sóng vực sâu
Đem dòng suối ngược xối đầu ngọn cây
Lầu Trọng Tuyên những ngày lữ khách
Nhìn cố hương xa cách mịt mùng
Nghe âm nước Thục rưng rưng
Không chờ trời sáng nhuốm sương mái đầu.