Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Lục bát
Thời kỳ: Trung đại
Từ khoá: Thăng Long (365) Hà Nội (689)

Đăng bởi tôn tiền tử vào 01/07/2016 14:59, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 12/09/2020 01:44

Hà Nội như động tiên sa,
Sáu giờ mới hết đèn xa, đèn gần.
Vui nhất là chợ Đồng Xuân,
Thứ gì cũng có xa gần bán mua.
Giữa chợ có anh hàng dừa,
Hàng cam, hàng quít, hàng dưa, hàng hồng.
Chả tin đứng lại mà trông,
Hàng vóc, hàng nhiễu thong dong rượp rà.
Cổng chợ có chị hàng hoa,
Có người đổi bạc chạy ra chạy vào.
Lại thêm súc sắc bán rao,
Lại thêm kẹo đạn, miến xào, bún bung.
Lại thêm bánh rán, kẹo vừng,
Đàng trước bán chả, sau lưng bán giò.
Ăn vào chuyện nhỏ, chuyện to,
Lại thêm chú khách bánh bò đi rao.
Xăm xăm khi mới bước vào,
Hàng tôm, hàng tép, xôn xao rề rề.
Thanh nhất là chị hàng lê,
Loạc quạc hàng vịt, tò te hàng gà.
Nứt nở như chị hàng na,
Chua chát hàng khế, ngọt nga hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng.
Lôi thôi là chị hàng dang,
Vừa đan, vừa bán cả sàng lẫn nia.
Trề môi như chị hàng thìa,
Vừa bát, vừa đĩa, nhiều bề thong dong.
Đỏ đon như chị hàng hồng,
Hàng cam, hàng quít, bưởi, hồng, thiếu chi.
Trống quân hát chả ra gì,
Mỗi người mỗi vẻ ai thì kém ai.
Lại thêm cạo mặt ngoáy tai,
Lại thêm ngoài chợ có người hoạ tranh.
Rau thơm, rau húng, rau hành,
Mùi, thơm, hẹ, bí, xanh xanh đầy nhà.
Thịt bò, thịt lợn bày ra,
Cà chua, mướp đắng lá đa ngọt thường.
Có người bán lược, bán gương,
Có người bán áo phô trương giãi bày.
Có người bán dép, bán giày,
Có người bán cả dãy bày đồ chơi.


Khảo dị:
Hà Nội như động tiên sa,
Sáu giờ máy hết đèn xa, đèn gần.
Vui nhất là chợ Đồng Xuân,
Thức gì cũng có xa gần bán mua.
Giữa chợ có anh hàng dừa,
Hàng cam, hàng quít, hàng dưa, hàng hồng.
Ai ơi đứng lại mà trông,
Hàng vóc, hàng nhiễu thong dong nượp nà.
Cổng chợ có chị hàng hoa,
Có người đổi bạc chạy ra chạy vào.
Lại thêm “xực-tắc” bán rao,
Kẹo cau, kẹo đạn, miến xào, bún bung.
Lại thêm bánh rán, kẹo vừng,
Trước mắt bún chả, sau lưng bánh giò.
Ồn ào chuyện nhỏ chuyện to,
Líu lo chú khách bánh bò bán rao.
Xăm xăm khi mới bước vào,
Hàng tôm, hàng tép xôn xao mọi bề.
Lịch sự
là chị hàng lê,
Quàng quạc hàng vịt, tò te hàng gà.
Nứt nở như chị hàng na,
Chua vào hàng sấu, ngọt ra hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng.
Lôi thôi là chị hàng dang,
Bán rổ, bán sảo, bán sàng, bán nia.
Thưỡi môi chị hàng thìa,
San sát hàng bát nhiều bề long đong.
Đỏ đon như chị hàng hồng,
Hàng cam, hàng quít, bưởi hồng thiếu chi.
Trống quân cò lả sót gì,
Mỗi người một vẻ ai thì kém ai.
Lại thêm cạo mặt, ngoáy tai,
Lại thêm ngoài chợ có người hoạ tranh.
Ngoài ra cải, diếp, răm, hành,
Thì là, cải cúc xanh xanh rõ ràng.
Có người bán lược bán gương,
Có người bán cả hòm rương, tủ quầy.
Có người bán dép, bán giày,
Có người bán cả ghế mây để ngồi.
Suốt ngày chợ họp ai ơi,
Thượng vàng hạ cám bao người bán mua.
Hay cắp như chị hàng cua,
Nhảy nhót hàng ếch ai mua được rày.
Có người xem tướng xem tay,
Chầu văn đồng bóng ốp ngay tức thời.
Thôi thì đủ thức đủ người,
Ồn ào nhộn nhịp nói cười chen vai.
Có anh bán thuốc cũng hay,
Mồm rao liến láu, bệnh khỏi ngay tức thời.
Lại còn kẻ cắp như rươi,
Hở có chốc lát, tiền ôi mất rồi.
Giậm chân xuống đất kêu trời,
Phú-lít có đến cũng thôi đi đời.
Tối đến đuổi chợ mình ơi!
Quá năm giờ rưỡi hết người bán mua
.

Xực-tắc: Gánh gành mì vằn thắn, món ăn bằng bột mì viên có thịt hay tôm giã ở trong, thả vào nồi nước dùng sôi. Người bán hàng thường dùng hai mảnh gỗ gõ vào nhau thành tiếng kêu nghe na ná như “xực tắc”, để thay lời rao.

Phú-lít: Phiên từ “police” (đọc là pôlítxơ) trong tiếng Pháp, nghĩa là cảnh sát.
Hà Nội như động tiên nga,
Sáu giờ tắt hết đèn xa, đèn gần.
Vui nhất là chợ Đồng Xuân,
Thức gì cũng có xa gần bán mua.
Giữa chợ có anh hàng dừa,
Hàng cam, hàng quít, hàng dưa, hàng hồng.
Ai ơi đứng lại mà trông,
Hàng vóc, hàng nhiễu thong dong nượp nà.
Cổng chợ có chị hàng hoa,
Có người đổi bạc chạy ra chạy vào.
Lại thêm xực-tắc bán rao,
Kẹo cau, kẹo đạn, miến xào, bún bung.
Lại thêm bánh rán, kẹo vừng,
Trước mắt bún chả, sau lưng bánh giò.
Ồn ào chuyện nhỏ chuyện to,
Líu lo chú khách bánh bò bán rao.
Xăm xăm khi mới bước vào,
Hàng tôm, hàng tép xôn xao mọi bề.
Lịch sự
là chị hàng lê,
Quàng quạc hàng vịt, tò te hàng gà.
Nứt nở như chị hàng na,
Chua vào hàng sấu, ngọt ra hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng.
Lôi thôi là chị hàng dang,
Bán rổ, bán sảo, bán sàng, bán nia.
Thưỡi môi chị hàng thìa,
San sát hàng bát nhiều bề long đong.
Đỏ đon như chị hàng hồng,
Hàng cam, hàng quít, bưởi hồng thiếu chi.
Trống quân cò lả sót gì,
Mỗi người một vẻ ai thì kém ai.
Lại thêm cạo mặt, ngoáy tai,
Lại thêm ngoài chợ có người hoạ tranh.
Rau thơm rau húng, rau hành,
Mùi, thơm, hẹ, xanh xanh đầy nhà.
Thịt bò, thịt lợn bày ra,
chua mướp đắng, bánh đa ngọt đường.
Có người bán lược bán gương,
Đủ mùi phở tái cháo lươn giãi bày.
Có người bán dép bán giày,
Người bán cây cảnh người bày đồ chơi.
Hà Nội như động tiên sa,
Sáu giờ máy hết đèn xa, đèn gần.
Vui nhất là chợ Đồng Xuân,
Thức gì cũng có xa gần bán mua.
Giữa chợ có anh hàng dừa,
Hàng cam, hàng quít, hàng dưa, hàng hồng.
Ai ơi đứng lại mà trông,
Hàng vóc, hàng nhiễu thong dong nượp nà.
Cổng chợ có chị hàng hoa,
Có người đổi bạc chạy ra chạy vào.
Lại thêm xực-tắc bán rao,
Kẹo cau, kẹo đạn, miến xào, bún bung.
Lại thêm bánh rán, kẹo vừng,
Trước mắt bún chả, sau lưng bánh giò.
Ồn ào chuyện nhỏ chuyện to,
Líu lo chú khách bánh bò bán rao.
Xăm xăm khi mới bước vào,
Hàng tôm, hàng tép xôn xao mọi bề.
Lịch sự
là chị hàng lê,
Quàng quạc hàng vịt, tò te hàng gà.
Nứt nở như chị hàng na,
Chua vào hàng sấu, ngọt ra hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng.
Lôi thôi là chị hàng dang,
Bán rổ, bán sảo, bán sàng, bán nia.
Thưỡi môi chị hàng thìa,
San sát hàng bát nhiều bề long đong.
Đỏ đon như chị hàng hồng,
Hàng cam, hàng quít, bưởi hồng thiếu chi.
Trống quân cò lả sót gì,
Mỗi người một vẻ ai thì kém ai.
Lại thêm cạo mặt, ngoáy tai,
Lại thêm ngoài chợ có người hoạ tranh.
Ngoài ra cải, diếp, răm, hành,
Cà chua mướp đắng, bí xanh đầy nhà.
Bí đao, bí đỏ bày ra,
Su hào, xà lách, thì là thiếu chi.
Rau mùi, rau húng kể gì,
Hạt tiêu, ớt, tỏi, kể chi lạ
thường.
Có người bán lược bán gương,
Đủ mùi phở tái cháo lươn giãi bày.
Có người bán dép bán giày,
Người bán cây cảnh người bày đồ chơi.
Vui nhất là chợ Đồng Xuân,
Mùa nào thức ấy xa gần bán mua.
Cổng chợ có anh hàng dừa,
Hàng cau, hàng quít, hàng , hàng đào.
Xăm xăm anh mới bước vào,
Thấy anh hàng thuốc hút vào say sưa.
Nứt nẻ thì anh hàng na,
Chua chát hàng sấu, ngọt nga hàng đường.
Thơm ngát thì chị hàng hương,
Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng.
Xộc xệch thì anh hàng giang,
Cả rổ lẫn thúng
, cả sàng lẫn nia.
Sọ sẹ thì anh hàng thìa,
Cả bát lẫn đĩa nhiều bề ung dung.
Đỏ đon thì anh hàng hồng,
Thanh yên, phật thủ, bưởi bòng kể chi.
Trống quân vận chẳng ra gì,
Mỗi người một vẻ ai thì kém ai.
Trông lên thấy dãy hàng chai,
Có một chú khách trọc đầu trắng răng.
Ai ơi khéo nói đãi đằng,
Hàng ốc, hàng ếch, hàng xăng, hàng quà.
Trông lên thấy dãy hàng cà,
Bánh đúc, bánh đậu, bánh đa, xôi vò.
Trông lên thấy dãy
thịt bò,
Chú bồi, chú khách đợi chờ
bán mua.
Trông lên thấy
dãy hàng cua,
Em xách một rỏ, anh mua mấy hào.
Trông lên dãy phố Hàng Đào,
Miệng chào hớn hở anh vào cùng em
.
Ước gì mình lấy được ta,
Để cùng buôn bán chợ
xa, chợ gần.
Vui nhất là chợ Đồng Xuân,
Kẻ buôn, người bán xa gần thảnh thơi.
Giữa chợ có anh hàng dừa,
Hàng cam, hàng quít, hàng dưa, hàng hồng.
Ai ơi đứng lại mà trông,
Hàng vóc, hàng nhiễu thong dong nượp nà.
Cổng chợ có chị hàng hoa,
Có người đổi bạc chạy ra chạy vào.
Lại thêm xực-tắc bán rao,
Kẹo cau, kẹo đạn, miến xào, bún bung.
Lại thêm bánh rán, kẹo vừng,
Trước mặt bún chả, sau lưng bánh giò.
Ồn ào chuyện nhỏ, chuyện to,
Líu lo chú khách bánh bò bán rao.
Xăm xăm khi mới bước vào,
Hàng tôm, hàng tép xôn xao mọi bề.
Lịch sự
là chị hàng lê,
Quàng quạc hàng vịt, tò te hàng gà.
Nứt nở như chị hàng na,
Chua vào hàng sấu, ngọt ra hàng đường.
Thơm ngát là chị hàng hương,
Tanh ngắt hàng cá, phô trương hàng vàng.
Lôi thôi là chị hàng giang,
Bán rổ
, bán xảo, bán sàng, bán nia.
Thưỡi môi chị hàng thìa,
San sát hàng bát nhiều bề long đong.
Đỏ đon như chị hàng hồng,
Hàng cam, hàng quít, bưởi bòng thiếu chi.
Trống quân, cò lả sót gì,
Mỗi người một vẻ ai thì kém ai.
Lại thêm cạo mặt ngoáy tai,
Lại thêm ngoài chợ có người hoạ tranh.
Ngoài ra cải, diếp, răm, hành,
Thìa là, cải cúc xanh xanh rõ ràng.
Có người bán lược, bán gương,
Có người bán cả hòm rương, tủ quầy.
Có người bán dép, bán giày,
Có người bán cả ghế mây để ngồi.
Suốt ngày chợ họp ai ơi,
Thượng vàng hạ cám bao người bán mua.
Hay cắp như chị hàng cua,
Nhảy nhót hàng ếch ai mua được rày.
Có người xem tướng xem tay,
Chầu văn, đồng bóng ốp ngay tức thời.
Thôi thì đủ thức, đủ người,
Ồn ào nhộn nhịp nói cười chen vai.
Có anh bán thuốc cũng hay,
Mồm rao liến láu, bệnh khỏi ngay tức thời.
Lại còn kẻ cắp như rươi,
Hở cơ chốc lát, tiền ôi mất rồi.
Dậm chân xuống đất kêu trời,
Phú-lít có đến cũng thôi đi đời.
Tối đến đuổi chợ mình ơi!
Quá năm giờ rưỡi hết người bán mua
.
[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]