Tôi đi trên bờ đê sông Hồng
Một chiều mùa đông
Cây vàng chưa trút lá,
Ruộng vừa xanh sắc mạ,
Dòng sông đầy, nước đỏ phù sa.

Sông Hồng Hà,
Máu thắm quê ta.
Dòng sông rộng nối hai vùng địch hậu.
Đồng bằng đấy,
Tháng năm dài chiến đấu.
Xóm làng ta xơ xác lũy tre xanh,
Từng gốc đa, bãi nhãn tan tành,
Từng ruộng mạ, mái nhà gianh bốc cháy.

Thù đang trả từng giờ,
Ai có thấy?
Trên bãi mìn
Trên mỗi hố chông?

Những đàn em bé nhỏ cũng anh hùng
Những bà cụ cũng thành du kích
Những mảnh ruộng ngày đêm bên nách địch
Máu loang trên màu mạ xanh non
Trên luống cày, trên mỗi hố bom,
Những tiếng hát căm hờn cháy bỏng.

Hồng Hà bao la
Chảy dài ra biển rộng.
Từ núi rừng
Cuộn sóng về xuôi.
Sông Hồng Hài
Đất nước ta ơi!
Sức dân tộc trên đê dài thẳng tắp.
Tôi nhớ
Giữa núi rừng Việt Bắc
Những đường đi khuất dưới chân đồi,
Rừng cọ non xanh mát màu tươi,
Những bãi nhãn, đồi sơn, vườn chuối.
Trên bè nứa xuôi dòng
Trên dò ngang chở muối,
Vẳng tiếng người hát mãi trong đêm:
Sông Thao nước đục người đen
Ai lên phố Ẻn thì quên đường về
Ta lên tốt sắn xanh chè
Giặc lên xác giặc trôi về đầy sông

Sông Hồng Hà!
Đất nước nghe không?
Từ Việt Bắc
Xuống đồng bằng xa rộng.
Vẫn những đàn con
Những tinh thần anh dũng,
Những lớp người cuộn sóng vùng lên.
Nhớ chăng anh
Trời rét,
Đêm đen,
Đồng chí giao thông,
Vượt sông Hồng đi vào địch hậu
Có những mảnh phong bì còn dính máu,
Những công văn một nửa nước phai mờ.
Bao anh em chết cứng giữa dòng mưa,
Bao nhiêu chị sóng dồi ra biển cả.

Những đồng chí chúng ta
Trở về bám xã,
Mưa, Đêm mưa!
Đứng giữa bờ đê,
Nghiến hàm răng
Đỏ mắt trông về:
Làng đổ nát lòe nhòe ánh lửa.
Kìa quê hương! Chất chồng đau khổ
Những vườn rau ruộng lúa tan hoang,
Bám lấy quê hương
Giữ chặt xóm làng
Giữ chặt lấy mối tình máu mủ.
Những xóm làng
Bao đêm không ngủ
Đội thuyền nan đứng chật bờ đê,
- Bà con ơi! Chủ lực ta về
Quần áo xanh, chở từng bó súng.
Trên sông dài
Từng cánh tay rẽ sóng
Mắt mờ mờ... (nước mắt hay mưa?)
Tay nắm tay:
Đồng chí đã ăn chưa?
Bao giờ diệt hết đồn tây
Đất ta không còn bóng địch

Vinh quang sao!
Những xóm làng du kích,
Mỗi ngày lửa như bùng lên!
Bốt đồn Tây
Trong những bức tường đen
Như cây mục chỉ chờ đổ xuống.
Quanh đê dài
Những xóm làng đồng ruộng
Không một bóng cờ Tây.
Hồng Hà ơi!
Ghi lấy từng ngày
Tàu giặc đổ giữa dòng sông mát xác,
Lũ giặc qủi trong đồn câu đại bác
Tha hồ câu!
Phá nát bờ đê?
Anh em ta vác súng đã về
Giơ tay đón xôi rền mẹ đợi.

Lúa chân đê
Rì rào theo gió thổi.
Lòng sông Hồng sóng nổi Lao xao.
Đồng chí ơi!
Còn những khúc sông nào?
Bốt giặc đóng đen ngòm
Tàu giặc cày sâu trên mặt nước?
Ta nhất định nối liền khúc ruột
Từ núi rừng
Xuống suốt bể khơi.
Khúc ruột Hồng Hà,
Đất nước ta ơi!
Sông lịch sử muôn đời anh dũng.