Nửa là người Ý
nửa là người gi-tan,
ông Silverio ấy
đã hát ra sao?
Mật đậm của nước Ý
với trái chanh của chúng ta,
đã hoà lẫn trong tiếng khóc than trầm lắng
của bài siguiriya.
Tiếng kêu của ông thật khủng khiếp.
Những người già cả
bảo rằng tóc
dựng đứng,
và thuỷ ngân rạn ra
trong những tấm gương.
Ông đã lướt qua mọi âm sắc
mà không hề ngắt quãng.
Ông là một nhà sáng chế
và cũng là một kẻ làm vườn.
Một người sáng chế ra những lùm cây
cho im lặng.

Giai điệu của ông lúc này
ngủ yên với những vọng âm.
Dứt khoát và tinh khiết.
Với những vọng âm chót!

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé