Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 12/08/2016 13:32, số lượt xem: 2139

Với em... Anh chỉ là cá gỗ.
Chỉ được ngắm, nhìn chẳng được ăn.
Cá gỗ theo em vào giấc mộng.
Đường hoa ong, bướm lượn tung tăng.

Một khúc gỗ bình thường đen đúa.
Dưới bàn tay khéo léo tài hoa.
Tinh vi, chạm trổ hồn xứ Nghệ.
Khúc gỗ chuyển mình đủ vẩy, vi.

Cá gỗ lên mâm nhìn sống động.
Khi kho, khi luộc, nướng, chiên giòn.
Bữa ăn đạm bạc giờ khởi sắc.
Cơm cà, dưa muối cũng thêm ngon.

Anh học trò nghèo ôm cá gỗ.
Sôi kinh, nấu sử mấy năm liền.
Trí tưởng tượng ngày thêm phong phú.
Kinh sách làu thông bớt ưu phiền.

Con cá gỗ lừng danh xứ Nghệ.
Theo chân anh lạc bước kinh kỳ.
Một sớm mai đi vào cổ tích.
Trạng nguyên nghèo xúc động trường thi.

Anh học trò vinh quy bái tổ.
Cá gỗ nằm trong tráp vinh quang.
Đường hoạn lộ thênh thang cất bước.
Thoái vi thầy còn tiến vi quan

Cá gỗ ngày xưa tròn mộng ước.
Biếu tượng thiêng liêng của quê nghèo.
Sống động hàng đêm trong chuyện kể.
Lũ học trò ánh mắt trong veo.

Cá gỗ là anh lạc mất em.
Giọt nắng buồn thiu rụng bên thềm.
Đường hoa xơ xác tàn ong, bướm.
Mộng đá vàng dang dở trong em.