Trang trong tổng số 10 trang (100 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

ĐIẾU VĂN BÀ THÍCH PHƯỜNG LÊ MAO


Than ôi ! Kiếp trần gian sinh sinh hoá hoá

Lẽ tuần hoàn tối tối lại mai mai

Ngẫm ngùi thay con tạo khéo trêu ngươi

Sao không để những con người yêu quý

Nhớ linh xưa bản tính hiền hoà, nói năng giản dị

Việc nước việc nhà chăm chỉ đảm đương

Đời mẹ lúc tuổi thơ : Mẫu tử  đôi đường

Cùng bà ngoại mười phương sinh kế

Cảnh bần hàn đâu dễ vượt qua

Tuổi hai lăm mới yên chốn thất gia

Chồng vợ ấm êm cả nhà hoà thuận

Những tưởng rằng đã qua cơn lận đận

Nào ngờ đâu lại trăm mối tơ vò

Sơ tán mấy lần đủ nỗi âu lo

Vất vả vào Vình lại về Đức Thọ

Vợ chồng, các con nay đây mai đó

Vẫn không quên việc họ việc hàng

Nuôi dạy các con khôn lớn giỏi dang

Công đức thành tâm họ hàng cảm phục

Những mong cảnh gia đình sung túc

Lại về Vinh xoay xở đủ nghề

Chẳng quản sang hèn, chẳng ngại khen chê

Trăn trở vươn mình dựng nên sự nghiệp

Nhờ đức mẹ một gia đình khuôn phép

Cả bảy con đều đương độ trửơng thành

Nào ai ngờ sắp hết chiến tranh

Anh cả đã quên mình vì nước

Nỗi đớn đau không gì sánh được

Hai chụ năm trời xuôi ngược tìm con

Cha lại đi rồi.,  gan ruột mẹ héo hon

Thương dâu, thương con, thương chồng vắng bóng

Những tưởng tình người cao rộng trời đất chở che

Ai ngờ tuổi bát thập gần kề vẫn còn phiền mụôn

May cũng được trời cho niềm an ủi lớn

Cháu con nội ngọai đủ bề

Cây càng già bóng càng toả xum xuê

Gần bốn chục chắt cháu con gái trai nội ngoại

Ôi ! Càng nghĩ càng đau, càng thương càng nhớ

Nhớ điều ăn điều ở lúc mẹ sinh thời

Nhớ mẹ cùng cháu chắt vui chơi

Nhớ mẹ dạy con những lời chân thận

Chưa kịp bao đền sao ngưòi đã khuất

Xin mấy lời than thở trước vong linh

Nén hương thơm chén rượu tỏ lòng mình

Lễ bạc lòng thành mong người chứng giám

Hỡi ôi thương thay


( Năm 2004)
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

TÌNH CỜ


Bốn mươi năm đã trôi qua

Cùng vào nằm viện Nội A sát phòng

Xã giao gợi chuyện ngoài trong

Nhớ về cái thuở xung phong sẵn sàng

Nhớ đường dốc lụi Hoà Giang

Hỏi tử bà Đại hỏi sang ông Cần

Bất ngờ tin lạ giật gân

“Ông Cần bà Đại đúng gần ông đây”

Sao xưa ông nhẳng, ông gầy

Bây giờ lại thấy đỏ đầy thịt da

Đã vào cái tuổi bảy ba

Đã từng nổi tiếng cây đa cây đề

Vội ghi địa chỉ nhà, quê

Ghi nhanh số máy hẹn về gặp nhau


( 1\2006)
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

NẰM VIỆN


Đi ra cũng cở Đa Đề

Vào đây lại thấy nghô nghê thế nào

Gặp ai cũng dạ, cũng chào

Người đến lấy phích, người vào mượn chăn

Cửa phòng đóng mở không ngăn

Cô Liên đột ngột hỏi chăn, hỏi đồi

“ Rằng tôi có biết chi mô”

“Thôi mời bác cư ký vô tờ giấy này”

Một đời vốn tính thẳng ngay

Tìm chăn thấy đã trao tay ông Cần

Cô Cúc có vẻ phân vân

“Bác để cháu hỏi dần dần xem sao”

Chẳng biết hay dở thế nào

Khi đi khi đến ra vào tay không


(Năm 2006)
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

KHUYÊN BẠN



Ruộng nhà thì để bỏ không

Ông vô cày cuốc tận trong Sài Gòn

Người ta bên cạnh chồng con

Vợ ông năm tháng cuộn tròn trong chăn

Chẳng thà thiếu ở thiếu ăn

Chẳng thà tuổi tác trán nhăn da mồi

Thôi thôi ông về đi thôi

Ông đi bao kẻ đứng ngồi không yên


(Năm 2007)

Tặng ông Khầm bà Hương

Khối 7 Phường Trường Thi
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

CHUYỆN NHÀ


Sông sâu lắm thác lắm ghềnh

Đời người lắm bước chông chênh khó dò:

Cha tôi nổi tiếng thông nho

Tục ngữ, điển tích một kho trong đầu

Truyện Kiều nhấm nháp từng câu

Tam Quốc đọc cả sách Tàu, sách ta

Tơ tằm nối nghiệp ông cha

Phát canh hai mẫu “lợi ta lợi người”

Cả nhà êm ấm thảnh thơi

Một anh, lại chị sớm rời trần gian

Nỗi đau chưa kịp gắn hàn

Gỉam tô, cái cách gió càn, nước Tây

Bắt cha đấu tố đêm ngày triền miên

Quy tội bóc lột tá điền

Trưng mua như cướp không tiền cấm than!

Nhà thờ, nhà ở sáu gian

Năm gian người ở, một gian ở thờ

Tai bay vạ gió bất ngờ

Cậu, dì, cô, chú …. Ai nhờ được ai ?

Giừơng cao (giường thờ) cắt thấp để “xài”


Tổ tiên thông cảm không “ngài” quở can

Cha lên đến tận non ngàn

Rủ người chăn dắt cả đàn bò thuê ….

Sửa sai may cũng đã về

Nhà cửa trả lại, mọi bề thì không

Được hoà nhập với cộng đồng

Nghề cũ, nghề mới lại gồng mình lền

Nhờ trời ăn ra làm nên

Các con đi học được lên lớp đều

Trong nhà vật dung chi tiêu đủ đầy

Tiếng đàn, tiếng hát lại bay

Đêm ngày cha lại mê say ngâm Kiều

Các con đạt được mục tiêu

Hai vào Trung cấp, một theo lớp mười

Anh cả chống Pháp một thời

Phục viên, dạy học gần nơi quê nhà.

Cô em ở cạnh mẹ cha:

Chồng là bộ đội, vợ là giáo viên

Đời bố mẹ lắm ưu phiền

Qua bao hoạn nạn chưa liền vết đau

Lại di dời vào rừng sâu

Còn đâu bản quán, còn đâu xóm làng

Thóc cao, gạo kém như vàng

Bao người trăn trở phụ phàng coi khinh

Nước Nga cải tổ chính mình

Đông Âu các nước đồng tình noi theo

Việt Nam “cởi trói” thoát nghèo

Làm giàu được trọng,  được nêu “điển hình”

Các con vừa mới nhấc mình

Bố mẹ đã vội “về kinh thiên triều”

Sao mẹ nhân đức đủ điều

Mà đời phải chịu quá nhiều đắng cay


Hai lần vĩnh biệt chia tay

Khóc con nước mắt chất đầy nỗi đau

Đánh Tây, đánh Mỹ đánh tàu

Tiễn con ra trận trước sau 4lần

Quy sai hợp tác dời dân

Bào mòn tâm sức nen thân lụi tàn

Nước nhà đang cảnh cơ hàn

Mẹ “đi” còn phải thở than bao điều

Riêng tôi thử thách đã nhiều

Đêm ngày học tập, sớm chiều tăng gia

Vẫn vào cấp hai, cấp ba

Lên thẳng cách cấp đều là trường công

Mười năm tốt nghiệp phổ thông

Sáu tư (1964) thi đỗ Giao thông cầu đường

Ở đi cốt ở địa phương

Vào Nàm thì “yếu”, vào trường thì “xa”

Đẩy xe đắp đập Ba Ra

Kháng chiến chống Mỹ vào “Ba sẵn sàng”


Mở đường chiến lược dọc ngang

Thịnh Thành, Truông Lứng lại sang Truông Bồn

Giừơng nằm phên trải, chân chôn

Khi làm lán ở, khi dồn vào dân

Ngày đêm ngủ thức bất thành

Lắm khi bom rít, lắm lần đạn reo

Khi nghe sột soạt đều đều

Ghẻ ruồi, ghẻ nước là đìêu “phổ thông”

Ai là thanh niên xung phong

Thì phải có ghẻ nếu không nó ngờ

Vẫn đàn, vẫn hát, vẫn thơ

Vẫn thắm tình bạn, vẫn chờ ngày vui

Ba năm nếm trải đủ mùi

Chiến tranh đã sắp đầy lùi ra xa

Bao người khăn gói về nhà

Tôi nhận giấy báo, vội ra tựu trường

Học xong trở lại quê hương

Nhận bằng tốt nghiệp …. Lên đường tòng quân

Đời lính thật lắm gian truân

Tháng ngày tập luyện, hành quân đường dài

Quân nhu, quản lý, sửa sai

Làm gì cũng được “trổ tài” bản thân

“Thoi đưa” năm tháng chuyển vần

Chín năm đối tượng, một lần đảng viên

Hoà bình thống nhất hai miền

Trở về nghề cũ, “chèo thuyền” lượt hai

Khó khăn vất vả kéo dài

Hơn mười năm phải trổ tài đó đây:

Làm thuê, làm thợ, làm thầy

Cháy nhà, bão đổ sao xây được nhà?

May nhờ cơ chế bung ra :


Xe máy, điện thoại, vila đổi đời

Vợ chồng, ông cháu thảnh thơi

Mong con khôn lớn, rạng ngời công danh

Nay đà bằng chị, bằng anh

Hai O Đại học, hai ngành một năm

Cậu e trai cũng học chăm

Thông minh đã tỏ “hai năm rõ mười”

Ba con rồi sẽ nên người

Tưong lai rồi sẽ sáng tươi bội phần

Chẳng còn ngần ngại, phân vân

Nhà mình đã có cử nhân năm người

Ông bà chín súôi ngậm cười

Mừng con, mừng cháu sáng tươi đạo nhà

Vu này đâu chỉ riêng ta

Đừơng dài không lúc chùn chân

Sông sâu lắm thác, lắm ghềnh chẳng lay

Mấy mươi năm đã dạn dày

Đời ta mới có hôm nay đàng hoàng


( Vinh, tháng 7 năm 2009 )
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

VƯỜN NHÀ NGOẠI


Vừơn chuối nhà ngọai đẹp sao

Vườn mình ôm cả trời cao nắng vàng

Chen nhau gửi khóm thẳng hàng

Đẹp như cây cảnh mát ngang điều hoà

Bốn mùa cho trái cho hoa

Tiêu hao rác thải cho ta khí lành

Cây khế ngọt đẹp như tranh

Vẫn ghen với chuối vẫn ghanh với xoài

(6\2010)
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

CON VÀNG NHÀ NGOẠI


Nhà ngoại có con chó vàng

Nó không tự ý lang thang ngoài đường

Súôt ngày quanh bốn bức tường

Không để lũ chuột còn phương tiến lùi

Con vàng có lắm trò vui

“Hai chân” “ chỏng vó”

“Quay đuôi” “dỡn dầm”

Lúc xoán xuýt, lúc trầm ngâm

Có “tài” xét đoán kẻ thâm người hiền

Không như con chó nhà bên

Mình nó sủa bậy đảo điên cả làng


( tháng 7 \ 2009)
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Nguyễn Hữu Xuy

THĂM NGHĨA TRANG



Có khi cay cú giận hờn

Sẵn sàng, bộ đội chẳng hơn nằm nhà

Bực mấy thằng dởm ba hoa

Về làng cứ cậy mình là có công

Ngẫm nhìn lại trong cộng đồng

Người sinh quái dị, người không có mồ

Bát ngàn một cõi hư vô

Ai còn tính toán được thua lỗ lời

Tự mình lấy lại thảnh thơi

Ta còn được sống ở đời là may


( tháng 7 \ 2009 )
Nguyễn Hữu Xuy.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Tuấn Khỉ

Nguyễn Hữu Xuy đã viết:
CON VÀNG NHÀ NGOẠI
Không như con chó nhà bên
Mình nó sủa bậy đảo điên cả làng
( tháng 7 \ 2009)
Đáng khen cho chú chó vàng
Chắc chó lão Hạc họ hàng với nhau?
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

nguyenhuuxuy1

cam on   tat ca quy vi da doc tho toi.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 10 trang (100 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối