後遊

寺憶新遊處,
橋憐再渡時。
江山如有待,
花柳更無私。
野潤煙光薄,
沙暄日色遲。
客愁全為減,
舍此復何之?

 

Hậu du

Tự ức tân du xứ,
Kiều liên tái độ thì.
Giang sơn như hữu đãi,
Hoa liễu cánh vô tư.
Dã nhuận yên quang bạc,
Sa huyên nhật sắc trì.
Khách sầu toàn vi giảm,
Xá thử phục hà chi?

 

Dịch nghĩa

Cảnh chùa làm ta nhớ đã có lần đến
Cây cầu làm ta mến lúc qua cầu lần nữa
Đất nước như chờ đợi ta
Hoa cỏ lại càng không của riêng ai
Đồng nội tươi tốt, sương khói mờ nhạt
Cát ấm, mặt trời lặn dần
Nỗi buồn của khách hoàn toàn giảm bớt
Bỏ nơi này thì còn biết đi đâu?


(Năm 761)

Bài thơ này được làm khi tác giả nhiều lần đi vãn cảnh chùa Tu Giác ở tây nam Thành Đô, vì vậy mới nói "chơi lần sau".

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Tôn Quang Phiệt

Nhớ chùa chơi lần trước
Thương cầu qua lần này
Non sông như có đợi
Hoa liễu chẳng riêng tây
Đồng mát ánh khói mỏng
Cát ấm sắc trời chầy
Khách bớt hẳn buồn bã
Đi đâu mà bỏ đây

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phụng Hà

Chùa nầy trước từng qua,
Sang cầu thương thiết tha.
Núi sông vẻ chờ đợi,
Hoa cỏ dáng lơ là.
Đồng tươi trong khói nhạt,
Cát ấm dưới nắng tà.
Khách trút cơn sầu muộn,
Khó lòng bỏ đi xa.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của mailang

Chùa, nhớ xưa từng đến,
Lần này thương chiếc cầu.
Núi sông như có ý,
Hoa liễu chẳng riêng đâu.
Khói mỏng mờ đồng nội,
Bến xao, buổi xế đầu.
Khách lòng buồn đã giảm,
Bỏ nó, lấy gì bâu ?

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phan Ngọc

Ta nhớ mãi chơi chùa hôm nọ,
Lúc qua cầu phút đó thích sao!
Núi sông như đợi như chào,
Liễu hoa mơn mởn phải nào vì ta.
Đồng ẩm ướt mờ mờ sắc khói,
Sắc trời im, cát dưới chân yên.
Nỗi sầu khách chợt biến tan,
Nơi này nếu bỏ, hỏi bàn đi đâu?

tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Doanh

Nhớ xưa tới chùa chơi,
Lần này thích cầu dài.
Non sông vốn rộng rãi,
Hoa liễu nào riêng ai.
Chan hoà đồng bạc khói,
Ồn ào bến đông người.
Nỗi buồn khách giảm hết,
Bỏ nó liệu còn nơi?

tửu tận tình do tại
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Cảnh chùa nọ có lần ta đã đến
Cây cầu kia thương quá lại đi qua
Đất nước như chờ đợi bước chân ta
Như hoa, cỏ không của riêng ai cả
Đồng nội tươi, sương khói mờ êm ả
Dải cát phơi, nắng chiều úa tàn dần
Khách lãng du, buồn bã giảm toàn phần
Thăm cảnh cũ chứ còn đi đâu nữa?

Chưa có đánh giá nào
Trả lời